2Q – Công Phượng, một trong những ngôi sao sáng giá của bóng đá Việt Nam, đang trải qua một giai đoạn nhiều thách thức. Sự kiên trì của anh trong việc ở lại nước ngoài để chơi bóng là điều đáng khen ngợi, đặc biệt khi so sánh với phần lớn đồng đội đã trở về quê hương. Tuy nhiên, năm 2024 không phải là một năm dễ dàng đối với tiền đạo này. Thậm chí, Công Phượng đã hai lần vắng mặt trong đội tuyển quốc gia do chấn thương, làm dấy lên nhiều câu hỏi về vai trò và tương lai của anh trong đội hình ĐT Việt Nam.

Việc Công Phượng miễn cưỡng trở lại đội tuyển, mà xem đó là “hiển nhiên”, có thể phản ánh không chỉ tâm lý cá nhân mà còn là một bức tranh tổng thể của nền bóng đá nước nhà. Anh cần phải tìm kiếm sự ổn định trong phong độ thi đấu tại CLB Yokohama FC, nơi mà anh chưa được đăng ký thi đấu trong một thời gian dài. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến cơ hội ra sân của anh mà còn khiến HLV Troussier phải cân nhắc kỹ lưỡng trước khi triệu tập Công Phượng cho các trận đấu quan trọng như vòng loại World Cup 2026.
Câu chuyện của Công Phượng không chỉ dừng lại ở cá nhân anh, mà còn liên quan đến cả thế hệ cầu thủ sau này, những người đã từng đứng cạnh anh trên sân cỏ. Khi khoảng trống lớn dần xuất hiện sau thế hệ Quang Hải, Công Phượng, và Tuấn Anh, liệu những tài năng trẻ như Huỳnh Tiến Đạt có đủ sức để nối tiếp truyền thống và kỳ vọng từ người hâm mộ hay không?
Do đó, nếu nhìn nhận rộng hơn, sự hồi sinh của Công Phượng có thể tạo nên làn sóng tích cực cho bóng đá Việt Nam, mở ra cơ hội cho các cầu thủ trẻ học hỏi, cũng như làm sống dậy niềm tự hào của người hâm mộ. Nhưng cũng cần phải thấy rằng, áp lực từ mong đợi có thể sẽ đè nặng lên vai anh. Trong bối cảnh hiện tại, sự trở lại của Công Phượng không chỉ là hy vọng của riêng anh mà còn là niềm hy vọng chung cho một nền bóng đá đang khát khao khẳng định mình trên bản đồ thế giới.